Viện Hàn lâm Pháp (tiếng Pháp:
L'Académie française) là thể chế học thuật tối cao liên quan tới
tiếng Pháp. Hàn lâm viện này được thành lập năm 1635 bởi
Hồng y Richelieu, người đứng đầu nội các của
Vua Louis XIII[1]. Bị giải tán năm 1793 trong
Cách mạng Pháp, nó được khôi phục năm 1803 bởi
Napoleon Bonaparte[1].Viện Hàn lâm Pháp bao gồm 40 thành viên, được biết dưới tên immortels (những người bất tử)
[2]. Viện hàn lâm Pháp tập hợp những nhân vật nổi bật trong giới văn học (các
nhà thơ,
tiểu thuyết gia,
nhà soạn kịch,
nhà phê bình văn học), cả những
triết gia,
nhà sử học,
nhà khoa học nổi tiếng – và theo truyền thống - gồm cả những nhân vật quân sự, chính khách và tôn giáo quyền cao chức trọng. Các thành viên mới được bầu bởi các thành viên đương vị. Các viện sĩ giữ vị trí này suốt đời, trừ khi họ bị loại bỏ do tư cách sai trái.
Philippe Pétain, được gọi là Nguyên soái của Pháp sau chiến thắng
Verdun trong
Chiến tranh thế giới thứ nhất, được bầu vào Viện năm 1931 và, sau khi trở thành Quốc trưởng của chính phủ
Vichy trong
Chiến tranh thế giới thứ hai, bị buộc phải từ chức năm 1945
[3]. Cơ quan này đóng vai trò có thẩm quyền chính thức về ngôn ngữ; nó tham gia vào việc xuất bản từ điển chính thức. Những quyết định của nó, tuy nhiên, không phải là bắt buộc đối với công chúng hoặc chính phủ.Được sáp nhập vào
Institut de France khi viện này được thành lập ngày 25.10.1795, Viện hàn lâm Pháp là viện hàn lâm đầu tiên trong 5 viện hàn lâm của Pháp.Nhiệm vụ được trao cho viện ban đầu là chuẩn hóa
ngôn ngữ Pháp, đưa ra những quy tắc
ngữ pháp, làm cho tiếng Pháp trong sáng và dễ hiểu cho mọi người. Trong tinh thần đó, Viện bắt đầu soạn một quyển
từ điển: ấn bản đầu tiên của quyển
Dictionnaire de l'Académie française (Từ điển của Viện hàn lâm Pháp) được xuất bản năm
1694 và ấn bản lần thứ 9 đang được biên soạn.